trong tất cả mọi thứ trên đời.Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả.Nhanh lên! - Nott bắt đầu mất kiên nhẫn.Đôi lúc, tôi còn cảm nhận được cái ôm nồng ấm mà chúng ta vừa trao nhau cách đây một tiếng.Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu.Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu?- Ta không phải là một hòn đá biết nói.Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về.Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn.Vì anh cũng chẳng còn biết phải làm gì khác nữa nên Nott quyết định đi gặp nói chuyện với Ston - Mẹ của các loại đá.
