Dẫu chưa diễn đạt được hết cái muốn diễn đạt. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Cô gái bảo: Vô duyên.
Ai có lương tâm và danh dự của người nấy. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông.
Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước. Anh đừng uống nhiều cà phê nữa, hại lắm. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.
Và anh tìm đâu ra những người tài ủng hộ khi những vị chủ tập đoàn chó ngao kia là những kẻ trọng dụng người tài hơn bất cứ chính phủ nào. Nên bạn bỏ qua như không. Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình.
Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình. Căn nhà chắc sẽ trầm đi. Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.
Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé. Họ không có kinh nghiệm trong chuyện đó. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.
Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt. Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay.
Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu. Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết. Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.
Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Con nói chuyện với bác này.
Hoặc sẽ bắt mình quên. Có người cúi mặt bấm di động. Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến.