Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Tôi nhận rằng câu ấy khó nói vô cùng vì quần vợt quan trọng hơn cái linh hồn bất diệt nhiều lắm.Thưa bạn, nếu vậy, xin bạn thứ lỗi cho tôi, bạn chính là người mà tôi tìm đỏ mắt trong bốn chục năm qua.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Thành thử chúng tôi không thể .Nhưng riêng về phần tôi thì không khi nào bạn bắt gặp tôi du lịch mà không mang theo Marc Aurele.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?
