Có điều, em chã thích.Tại sao mọi người lại ngủ được.Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi.Ngại nói là ta mất xe.Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.Mẹ tôi đi về phía bên kia.Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt.(Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ.Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy.
