Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn khó có thể dùng cái máy vi tính của chị út để gõ nốt câu chuyện này. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200.
Chúng tôi vào thang máy và đi lên. Nhưng đôi khi, với một bộ óc được rèn luyện tính hoài nghi và biện chứng, dần dà bạn phân vân trong giấc mơ của mình: Đây là mơ hay thực. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.
Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà không tìm nổi một lí do để hứng thú với những bài học trên lớp. Tớ không biết và tớ cũng biết. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn.
Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy. Sau những đau đớn thì chắc bạn tinh khôn hơn và có thêm được một số cái gì đó. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không.
Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn. Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn. Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi.
Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa. Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do.
Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi. Từng trang, từng trang… Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe.
À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé. Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng. Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.
Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con. Còn bao nhiêu cái để khám phá.
Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận. Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp. Liên miên liên miên đục vào óc.