Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc.5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.Độ này, bố hay nhường.Không hẳn là bạn mà là những gì bạn viết.Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn.Tôi cũng có dự định ấy.Đừng sa sầm mặt như thế.Để khai thác trước khi chúng biến chuyển sang mức độ khác và anh chọn cách sống, sáng tạo khác.Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì.