Câu hỏi mẫu 2: “Anh biết tôi có thể làm những gì, và tôi sẽ làm. Bạn không muốn bị coi là quá đáng. Danh dự của một người nên tự lên tiếng.
Nếu chị nói thật, mọi chuyện trở lại bình thường. Sau hết, những gì thật sự đã xảy ra không đáng ngại như những gì bạn đã nghe. Hãy quan sát những gì được xem là biểu hiện phản ứng ban đầu.
” Tuy nhiên, sự thật đã được tiết lộ trong câu nói ấy. Câu hỏi mẫu 2: “Nếu anh không nói với tôi, sẽ chẳng ai khác nói đâu. Hãy kể cho anh những gì em đã làm, vì anh biết mọi chuyện đã qua.
Công việc của người đó là chỉ rõ những gì mình đã làm sai và làm thế nào sửa chữa chúng. Ngược lại, khi cảm thấy bất an, cơ thể chúng ta chiếm ít không gian vật lý hơn, tay và chân co vào, một tư thế tương tự như thai nhi nằm trong bào thai. Trong cuộc đọ sức này, người đó không sẵn lòng cho bạn biết sự thật hoặc có thể lúng túng do nói dối bạn.
Kỹ thuật này rất kỳ lạ. Cần tìm kiếm cả những cử động bàn tay và cánh tay nhằm nhấn mạnh một quan điểm sau khi đã tuyên bố. Trừ phi anh cảm thấy muốn chớp mắt thật nhanh nếu như anh nói dối.
Để thoát ra, người đó chỉ cần nói với bạn sự thật. Khi người đó trả lời, hãy liên hệ nó với một cử chỉ cụ thể. Hầu hết mọi người đều có những biểu hiện khi cảm thấy lo lắng.
Chúng cho bạn một khoảng thời gian ngắn để thu thập những suy nghĩ của mình, trong khi người đó xao nhãng mạch suy nghĩ. Chúng cho bạn một khoảng thời gian ngắn để thu thập những suy nghĩ của mình, trong khi người đó xao nhãng mạch suy nghĩ. Rõ ràng, người bán hàng sẽ đáng tin cậy hơn nếu người đó nói cửa hàng từng có thứ mà bạn muốn nhưng họ muốn cho bạn xem thứ còn tốt hơn.
Hãy nhìn thẳng vào cô thư kí của bạn và hỏi lại. Người đó muốn nói ra thật nhanh nhưng nhận thấy rằng có lẽ mình nên tỏ ra thật sự quyết liệt và làm theo như vậy. Nói cách khác, bạn để người đó biết rằng mối quan tâm thật sự của bạn không phải là những gì người đó làm, mà là tại sao người đó lại làm như vậy.
Khi bạn tuyệt vọng, mọi chuyện đều trở nên mất cân đối. Nó vừa há mỏ, miếng pho mát tuột khỏi mỏ và lập tức cáo vồ lấy. Thứ hai, từ có thể được dùng để làm đệm cho câu trả lời của người đó, giúp anh ta cảm thấy ít liên đới hơn.
Ví dụ 2: “Tôi chịu trách nhiệm về toàn bộ công việc. Với một bệnh nhân như vậy, chẳng cần gì hơn là một cục đường, cơ thể của họ có thể phản ứng lại như thể đã được cho thuốc chữa thật sự. Với những câu hỏi này, bạn loại bỏ được áp lực.