Lúc đó, cha của Steve đang làm việc cho một công ty sản xuất thiết bị lượng tử ánh sáng (laser) vì thế đó là chủ đề đặc biệt hấp dẫn với ông. Vào một buổi chiều đầy nắng, khi không khỏe lắm, Jobs ngồi trong vườn và nghĩ ngợi về cái chết. Tôi biết mình sẽ phải phỏng vấn rất nhiều người đã từng bị ông sa thải, lợi dụng, bỏ rơi, hoặc bị làm cho tức điên lên, và tôi sợ rằng ông sẽ chẳng thoải mái gì với nhữngđiều mà họ chia sẻ với tôi.
Grove vẫn đóng vai trò là một cố vấn, đã cố dạy Jobs một bài học: ông ta vẫn ủng hộ nhà điều hành của Intel. Steve chào tạm biệt cha mẹ và bỏ đi. Sau đó ông quay sang chống lại chúng với cùng một lý do đã đưa ra cho quảng cáo đầu tiên theo phong cách Pottery Barn.
"Woz luôn coi mình là cha đẻ của các bảng mạch ông đã phát triển, và muốn sử dụng chúng trong các ứng dụng khác hoặc để HP sử dụng chúng", Wayne nói. “Nghĩ khác” (Think different) - chiến dịch thương mại của Apple, 1997 Noyce lạicùng Gordon Moore lập một công ty khác lấy tên là Integrated Electronics Corporation và họ đã ngay lập tức gọi tắt là Intel.
Apple đang bị mắc kẹt giữa hi vọng tạo ra một hệ điều hành mới, gọi là Copland, nhưng Amelio cũng sớm nhận ra sau khi trở thành CEO đó là Apple đang ngập trong một đống những vấn đề lùm xùm, trong đó không thể đáp ứng được yêu cầu phải có một mạng lưới và bảo mật tốt hơn, cũng như không thể sẵn sàng ra mắt vào năm 1997 như kế hoạch, ông công khai hứa hẹn sẽ sớm tìm ra một phương án thay thế. Nó thật là lố bịch”. Jobs đã từ chối, nhưng như Woolard hồi tưởng “yêu cầu đó chỉ là mẹo để nói chuyện với cậu ấy về Gil.
Mọi người nổ những tràng pháo tay nồng nhiệt, vấn đề giá cả và trì hoãn thời điểm phát hành chính thức đã bị lãng quên nhanh chóng. Nhưng vào cuối những năm 1970, máy tính còn được xem như một công cụ tiềm năng nhằm gia tăng sức mạnh cá nhân. Trong một lần thí nghiệm, cậu đã tìm hiểu cách thức các đột biến gen di truyền giữa các thành viên trong gia đình.
Máy móc và người máy được sơn đi sơn lại vì ông buộc chúng phải có màu như ông thích. Nhưng đó không phải là những phát ngôn trong cơn giận dữ. “Đó là nghệ thuật.
Và nhóm của tôi là một đội ô hợp những tên ngốc”. Sau đó Jobs và tôi cùng đến một quá cà phê tên là Fraiche ở Palo Alto, ông đã nói rất hào hứng về các sản phẩm trong tương lai của Apple. Jon Rubinstein, người đảm trách phần ổ cứng, đã ứng dụng bộ vi xử lí và những phần tinh túy của chiếc PowerMac G3, chiếc máy tính chuyên nghiệp dòng cao cấp của Apple, phục vụ cho mẫu máy mới đề xuất lên.
“Tôi đã tin rằng một công ty thực sự lớn mạnh không thể có được một nền văn hóa doanh nghiệp rõ rệt”, Jobs nói. ích lợi của nền tảng khép kín chính là quyền kiểm soát. Các quy định không hạn chế việc đăng ký nhiều danh sách chờ, mặc dù những người chỉ trích cho rằng đó là chính sách ưu ái người giàu, nhưng việc này cũng rất khó khăn.
Mặc dù có một điểm chung nổi bật trong nhóm cấp cao của ông - tất cả đều là những người da trắng trung niên - nhưng mỗi người lại có một phong cách khác nhau. Atkinson nói: “Dòng máy đó ra đời với tên gọi Canon Cat và là một sự thất bại hoàn toàn. Ron Johnson không mấy rung động trước ý tưởng này.
“Đừng có mơ,” Jobs trả lời. ” Sự bất đồng này không chỉ về phương diện quan điểm mà còn trở thành sự xung đột về tính cách. ” Chiếc bàn đó là bàn làm việc cũ của Raskin.