Thỉnh thoảng chúng ta lỡ nói đến nửa câu và chợt hoảng vì không biết phải kết thúc câu đó như thế nào.Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười.Trong cơn bão tuyết, các cầu thủ hai đội vẫn hăm hở ra sân.Đó là tấm ảnh của anh.Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ.Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả.Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý.Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không.Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.Khung cảnh bạn chọn để bạn bè cùng nhau trò chuyện thì không cần quá màu mè.