Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí. Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.
Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống. Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được.
Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát. Ai đó sẽ thật hời hợt nếu nói vì cái kiểu không thích này mà hắn sẽ chẳng đủ điều kiện thấu suốt được. Đàn ông không hướng tới nó thì chẳng bao giờ đàn bà, trẻ con đỡ khổ.
Hoặc sẽ bắt mình quên. Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu. Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình.
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi thì cất lại trong đầu. Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.
Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có. Bạn bị bóng đè hay gì gì đó từ hồi năm hay sáu tuổi. Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.
Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim. À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn. Còn nếu không biết gì, cứ để bà già yên tâm với công việc của bà ấy.
Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn. Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.
Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm. Số đông vẫn ngu dốt và hèn hạ. Em bảo thế thì con phải gọi điện về.
Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt. Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả. Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi.