Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng.Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).Và bon chen không bẩn, không ác.Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả.Căn bản cũng tại người đời hay đính bên cạnh nó chữ vì.
