Tôi bỏ bê công việc, lạt lẽo với bạn bè, phó hết thảy cho dòng nước chảy xuôi.Không còn cách nào khác, tôi tỏ vẻ làm đúng chỉ thị của chúng.Đô đốc Byrd sống cô độc ở đó trong năm tháng,.Chú ý là nhận rõ tình hình khó khăn, rồi bình tĩnh tiến tới để thắng nó.Duy Franklin không đợi tới tối thứ bảy mới xét mình.Tôi tự nhủ: "Tuần này ta lầm lỡ trong bao nhiêu việc? Ta có làm được điều phải nào không và làm sao để tấn tới nữa?".Tôi đã trở lại Tôn giáo.Phó cho trời, tới đâu hay tới đó".Emerson viết trong thiên tuỳ bút Tự tín rằng: "Trong sự giáo dục của một người, có một thời gian người đó nhận thấy rằng ganh tị là ngu, bắt chước là tự tử, rằng phận mình sao thì phải chịu vậy, rằng trong vũ trụ mênh mông đầy thức ăn này: người đó phải vất vả cày miếng đất trời đã cho mình thì mình mới có được hột lúa ăn.Tôi hỏi có buồn vì cụt tay không, người đó đáp: "Không, ít khi tôi nghĩ đến điều ấy lắm.
