Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.Chỉ có bộ óc là tỉnh táo.Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi.Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lạiBác không thoát được ra đâu.Mất thương hiệu hơi bị phiền.(Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh).Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.
