Sec Mỹ

Gấu cùng má khác cha muốn khám phá tình dục với anh trai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận. Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa. Có đến hàng trăm con.

    Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.

    Đây là sự nôn nao của từng tế bào đòi thay đổi trạng thái vận động. Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.

    Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó. Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính. Mùi mực, cá ba chỉ nướng, rượu trắng bay thơm phức.

    Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời. Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân… Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?

    Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to. Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả. Thanh minh rồi họ lại quên ngay.

    Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó.

    Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35. Xé chừng chục trang thì bác tôi lên. Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất.

    Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Cuối mùa lại ra đợt mới.

    Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Và thế là xảy ra những thảm trạng. Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap