Cái bướu ở lưng lồi lên.Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua…Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử.Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi.Dù đôi khi như leo cột mỡ.Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông.Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ.
