Sec Mỹ

ông chồng thất nghiệp, bà xã lấy thân để thế chấp tài sản nhà

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.

    Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới.

    Cái bệnh thơ nó loạn lắm. Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Cháu vẫn không chịu dậy ạ.

    Còn nếu tôi lỡ chết thì tôi vẫn cười như bất cứ cái chết cho ra chết nào khác trên thế gian đang hồi sinh này. Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Chưa từng hỏi và chưa từng ai trả lời.

    Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít. Bác đã ra tay thì bật dậy nào. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.

    Chúng thường là những việc vô danh và ít ai để ý thống kê. Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa.

    Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố. Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao. Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à.

    Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến. Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen. Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.

    Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30. Trong công viên thì toàn ma cô.

    Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả. Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi. Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap