Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này.Mình rất sợ phí thơ.Người ta chẳng ngược đãi ông nhưng cũng chẳng tôn vinh ông.Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu.Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên.Ôi, cuộc đời của bác tôi.Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau.Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi.
