Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên. Em sẽ thôi là một sinh linh. Một kiểu hăm doạ của trẻ con.
Còn lại, nó mới là hư vô. Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.
Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Trong xã hội này, khi nhiều mộng ước đã tắt, những người nhạy cảm khó sống.
Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi. Lần sau rút kinh nghiệm nhé. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.
Chừng nào cậu còn nghe lời tớ. Thôi, không cần lăn tăn cho mệt. Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng.
Cháu về nhà vẫn bảo các bác chăm sóc cháu rất kỹ đấy ạ. Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.
Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác. Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ. Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình.
Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn. Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện. Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng.
Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể. Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ. Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm.
Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt. Tôi thì cất lại trong đầu. Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột.