Tôi đi bộ cũng được. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống.
Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách. Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị. Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.
Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi. Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc. Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác.
Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu. Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.
Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.
Những cái tát của cát. Dù đôi khi như leo cột mỡ. Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.
Nhưng đây là một trận bóng. Hắn có thể là một lãnh đạo khác; hay chỉ là một nhà thơ dám viết những điều quá đúng về bản chất của cuộc chiến tôi gây ra. Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi.
Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Rồi đau và chấp nhận đau.
Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da. Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ. Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc.
Chả biết đường nào mà lần. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh.