- Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? – Ông Algamish nói tiếp – Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói. Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất. - Cháu nói đúng một nửa sự thật mà thôi.
- Mày là một tên làm mướn biết điều đấy! Nhưng thôi, ta chấp nhận, xem đây như là một cuộc thương lượng có lợi cho cả đôi bên. Dù làm bất cứ việc gì, các bạn cũng cần phải luôn luôn tìm cách trau dồi, nâng cao các kỹ năng nghề nghiệp của mình. Anh không nên cho nhiều người biết về điều này đâu!
Mọi việc tiến hành đúng như vậy. Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về. Tôi tự hỏi tình cảnh của mình có gợi cho họ một sự thương hại nào không.
- Không phải như thế đâu! – Ông Algamish từ tốn trả lời. Những bộ lạc dữ tợn người Ả Rập rình rập cướp bóc các đoàn lữ hành giàu có cũng chẳng làm ông sợ, bởi ông đã có một đoàn kỵ binh đông đảo hộ tống. Nhưng nó cũng đủ để biến một kẻ chăn cừu mướn thành một người cho vay tiền đấy cháu ạ! – Ông ta đáp lại.
- Thật sự lúc này tôi rất túng bấn, nên chưa thể trả nợ cho ông được. - Do thần biết nắm bắt những cơ hội tốt đến với mình, tất nhiên mọi thần dân trong vương quốc của bệ hạ cũng có những cơ hội đó nhưng họ đã không biết nắm bắt chúng. Ước gì ông nội còn sống.
Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống. Mày cứ bán với giá hai xu một cái. Ông hãy lấy lại tình cảm và suy nghĩ của một người tự do, đồng thời hãy hành động như một con người tự do và đạt được sự thành công giống như thế! Hãy quyết định theo những điều mà ông c thấy thích nhất và phải cố gắng thực hiện.
Bà ấy chỉ tôi tới chỗ người cho vay tiền và nhờ ông ta đưa tôi đến nhà người chủ đang sở hữu cậu. Trước khi cho bất cứ ai vay mượn tài sản của mình, bạn phải chắc chắn rằng người đó có khả năng hoàn trả lại. Đối với những người biết tiếp thu sự khôn ngoan, biết suy đoán và kiên trì, đồng thời chịu khó làm việc và tuân theo các quy luật của vàng thì cuối cùng chắc chắn các bạn sẽ có
Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh. Điều này quả thật đang chờ đợi ông, nếu như không có ai mua ông ở chợ nô lệ. - Anh đừng nói như thế chứ Zabado! – Megiddo cãi lại.
- Tôi vô cùng cảm ơn bà, và có lẽ suốt đời tôi không trả hết món nợ này. - Thu nhập chính là vấn đề quyết định! – Bansir ra chiều tâm đắc. Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt!
Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn. Họ không bao giờ phó thác tiền vàng của mình vào những vụ đầu tư không sinh lợi hoặc có nguy cơ mất trắng vốn. Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào.