- Bất cứ ai cũng có thể bị biến thành nô lệ. – Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi. Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau.
Những điều bà Sira nói đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Trong đó có một người đã giúp đỡ tôi rất nhiệt tình, đó là Mathon, người cho vay vàng ở vương quốc chúng ta. Về nghệ thuật, cư dân Babylon đã đạt được những thành tựu rực rỡ trong kiến trúc, hội họa, dệt, thêu, chế tác vàng bạc, chế tác những đồ binh khí bằng kim loại và những công cụ dùng cho nông nghiệp.
Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. - Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này. Ông thắc mắc không hiểu tại sao một ông hoàng quý phái, sang trọng như thế lại đành lòng nhìn cảnh trừng phạt thảm khốc ấy, và đùa cợt vui vẻ cùng với những người khác.
Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh.
Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng. Chúng ta phải làm gì bây giờ? Tại sao chúng ta không thể chia sẻ sự may mắn, sự giàu có với những người đang sở hữu nhiều vàng bạc nhỉ? Tôi thấy mình quả thật là một người may mắn và tôi rất muốn mình luôn gặp được những điều tương tự như thế.
Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. - Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ. - Ông rất kính phục ông của cháu.
Vậy phải chăng đó là nguyên nhân khiến cho các bạn không có được những gì mà tôi đang có, cho dù điểm xuất phát của chúng ta đều giống nhau? Lúc đó, tôi quan sát thấy những người thợ khác làm việc giỏi hơn tôi và được trả công cao hơn. Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được.
– Anh lắp bắp một cách yếu ớt. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan.
Thế là một phần tư của số tiền kiếm được trong một ngày đi bán bánh sẽ là của ông. Để được một ngôi nhà khang trang, một cuộc sống ấm no, thì ta không thể không làm việc. - Đồ ngốc nghếch, anh chẳng hiểu gì hết.
- Một người giàu không phải ở túi tiền của người đó mang theo đâu. Thứ hai, cha trao cho con tấm thẻ đất sét nung này, trên đó có khắc năm quy luật về vàng. Mặt khác, ông nhìn thấy tương lai của mình rồi sẽ tương tự như cuộc sống của Arad Gula lúc bấy giờ.