Sec Mỹ

Sung sướng với em y tá vú hồng lồn múp cực dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn. Đến lượt máy treo ngược người. Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng.

    Nhưng thế tại sao ta không sướng? Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Chúng tôi đi thay quần áo.

    Thấy mặt mình mát lạnh. Không không cần gì cần ai nữa. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ.

    Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức. à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ… Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.

    Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Có người ngửa mặt trông trời.

    Nếu bạn nguyền rủa mình hoặc loài người sẽ có một cái kết có vẻ ấn tượng. Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết. Không được đâu cậu ơi.

    Nhưng ta không cho nàng nói. Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn. Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng.

    em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió. Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng.

    Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng. Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn. Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả.

    Chứ không thở dài như những người thân… Chính trị là một cuộc chiến. Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap