Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Và bạn chọn cách im lặng nhấm nháp. Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi.
Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém. Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ. Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.
Cậu em hướng dẫn tận tình. Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi: Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này.
Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn. Thi thoảng chúng bay rợp trời. Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất.
Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng. Điều đó đồng nghĩa với sự tự hủy diệt. Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung.
Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính.
Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra. Trốn học mà để bị nói. Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi.
Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này. Ta không thích nổi cáu. Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.
Mà bác thì dùng toàn công thức. Trận đấu quả thú vị hơn lần trước. Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.
Tôi để mẹ dắt tôi đi. Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện. Đó là một sự xúc phạm đối với nhận thức.