Nhưng trong cuộc sống bạn thế nào cũng gặp những phút cô độc. Aùo xé trôn hai bên họ đã chán thì họ cho may bít bùng giống áo túi của các bà thôn quê. Một điều không ai chối cãi được là ở đại học trong bất cứ quốc gia nào, nam sinh viên bao giờ cũng đông hơn nữ sinh viên.
Có nhiều vấn đề không ăn thua đến óc xã hội, việc tổ chức chánh quyền, cải tạo phong tục, canh tân xứ sở, họ vẫn bàn leo qua, ra đề nữa, nói không ra đâu mà cứ nói. Ai có thẩm quyền giáo dục cần giải thoát cho bạn trai khỏi xiềng xích đó. Còn bạn trai không vậy.
Tuy vậy, chớ tình yêu chan chưá trong nếp sống của họ đối với bạn đời của mình. Lấy ái tình, nhất là nhục tình là điều quái gỡ chỉ có sự tu hành là quý trọng, còn yêu nhau, có con cái là bậy, đáng khinh. Còn đàn bà bận rộn về chi tiết, thích phân tách, lạc vào phiền toái.
Trong khi désirée chiều chiều tựa cửa mắt gởi tận phương trời xa xăm chờ bóng chàng sĩ quan trẻ tuổi trở về trong vinh quan thì. Tại lãnh đạm mà quá đơn giản chăng? Cũng không. Nếu họ là một công giáo dân, vai trò của họ còn đại hệ nữa.
Chateaubriand nói con cọp xé mồi rồi ngủ, con người sát nhân rồi thức. Nhưng cái tật lôi thôi là tật căn bản của họ. Mẹ nào dám cộc cằn, thô lỗ vì mẹ sợ con mẹ ra đời hung hăng, ác độc.
d) Nhắc Việc Vệ Sinh Là Thừa. Họ hay bị hiểu lầm là phách. Kiếp sống vì đó bị thất bại.
Lương tâm người không trong sạch cũng bị tội dâm moi mổ như vậy. Chúng ta sẽ bị những người xung quanh xa lánh, thù hại và nhất lá óc ấy, làm cho chúng ta nông nỗi, nghèo nàn đi dần dần. Nhưng cái tật lôi thôi là tật căn bản của họ.
Cũng không đáng ngạc nhiên: nhiều thanh kiếm phải sét vì giọt lệ đàn bà. Tôi thấy một nền giáo dục đóng cửa tù gây tai hại không ít. Ozanam viết: Chúng tôi cảm thấy cần có cái gì chiếm hữu chúng tôi và chờ chúng tôi đi.
Lấy cái hình thức nầy để sống kiểu trưởng giả đã đành mà để lường gạt thiên hạ, dụ dỗ tình yêu ngày càng hay. Nhà giáo dục đủ tế nhị chỉ dạy cho bạn trai khai thác trực giác. Khuyết điểm của người dân, của hạ cấp ta có bổn phận êm dịu xây dựng chớ không có quyền bắt buộc trở thành người xấu như họ bằng lối hạ nhân cách mình xuống để ăn nói cộc cằn, thô bỉ, vô tình tố cáo mình và chánh phủ mình đại diện phục vụ là mù quán, phản dân.
Người ta không thấy làm lạ khi không có gọng kèm hôn nhân , họ làm hại dễ dàng bao nhiêu lòng băng tuyết của thiếu nữ, thay đổi bạn tình như thay áo. Thời đại nầy là thời đại khoa học. Họ không hữu ý ăn trên ngồi trước, ăn to nói lớn.