Lần đầu, câu hỏi chỉ gợi một nụ cười hồn nhiên: ồ không, mọi việc đều bình thườngằ.Chúng ta đang sống ở một nước tư bản.Kết hợp tác động của hai quy luật - từ lĩnh vực kinh tế và lĩnh vực tâm lý - sẽ đưa lại kết quả rực rỡ.Lần lữa và trì hoãn - thói quen khất sang ngày mai những việc đáng ra phải làm từ năm ngoái; tốn sức lực để biện bạch cho việc ăn không ngồi rồi thay vì làm việc.Sự kiên định đã đưa bà đến khải hoàn, điều mà nhiều người trẻ hơn bà nhiều nằm mơ cũng không thấy được.Người ta không hiểu nổi họ.Ai không biết rằng Henry Ford bắt đầu con đường doanh nghiệp của mình từ một người nghèo rớt, vô học và thậm chí dốt nát? Làm thế nào chỉ trong thời gian ngắn khó tưởng tượng nổi (mười năm!) ông đã khắc phục được cả ba chướng ngại vật này, và trong hai mươi lăm năm đã trở thành con người giàu nhất nước Mỹ? Hãy liên hệ thực tế này với một sự kiện khác: những thành tựu đáng kể đầu tiên xuất hiện sau khi ngài Ford thành thân với Thomas Edison.Còn gì có thể khẳng định sự đúng đắn của những lời này tốt hơn câu chuyện vừa kể hay lịch sử thành lập Liên hiệp ôThép Mỹằ?Khi Andrew Carneghi đề nghị tôi dành hai mươi năm để xây dựng học thuyết về thành đạt cá nhân - học thuyết mang tính tổng kết triết học, - cảm giác đầu tiên của tôi là sợ hãi: không hiểu mọi người sẽ nói gì? Đề nghị của Andrew Carneghi đặt ra cho tôi mục tiêu lớn đến nỗi chỉ cần đạt một phần nào đó là tôi cũng đã rất hạnh phúc rồi.Ví dụ có thực tế như sau: mỗi người khi đã có một trong hai khả năng thì sẽ có cả khả năng kia, và cả hai khả năng này đều bộc lộ với cùng một cường độ.
