Chỉ là chuyện phiếm thôi.Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.Thất vọng, tụt giá rồi.Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề.Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế.Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ.
