Những nhóm nhân công, kỹ sư hoặc ngồi tụm lại hoặc trốn riêng một góc nào đó đọc sách, tra cứu tài liệu để nghiên cứu. Tom đặt lên bàn Watson dự án được đặt tên là máy tính phòng vệ. Mục tiêu là thay thế các thiết bị chuyên dụng bằng một nhóm máy tính tương thích với nhau, chúng có thể thực thi mọi nhu cầu xử lý dữ liệu.
Các sinh viên trường này ắt hẳn ngày ngày nhìn thấy chân dung Watson trong trường của họ - nơi có phòng thí nghiệm IBM. Nhưng Watson chỉ dùng nó trong phạm vi kinh doanh. Có điều là, ngay cả khi đã tự dặn mình
Nước Mỹ như thở phào rồi lên cơn sốt. Và rất có thể, từ quan điểm này của Watson, mà người ta đã gán cho ông câu tiên đoán sai nổi tiếng. Đó là giáo sư John Atanosoff.
Bốn mươi hai năm trước ông cũng đã nói: Những quan chức quản lý là người trợ giúp cho nhân viên của mình thay vì nghĩ mình là ông chủ. là thực tế tuyệt vời nhất để đo lường mọi lý thuyết. Khách hàng đang chờ đợi có một ai đó kết hợp những công nghệ phức tạp lại với nhau (để tạo
Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người. Tom đã biến IBM thành công ty đa quốc gia vào thập niên 60 và 70, với những công ty khu vực tương đối độc lập ở hải ngoại. Tư tưởng của Supa khiến Watson choáng ngợp vì tính nhân văn của nó.
Watson đã xây dựng IBM như một tổ chức chứ không đơn thuần là một công ty làm ăn kiếm tiền. David Mercer cũng có hàng loạt so sánh giữa cách quản trị của Nhật Bản từ IBM trong How the Worlds most succesful coporation is managed. Và, ban lãnh đạo của IBM tin vào nguyên tắc này, mà ngày nay không phải nhà lãnh đạo nào cũng cho là có giá trị thực tế, đó là: Nhân viên không đơn thuần chỉ tuân lệnh cấp trên mà còn lắng nghe khách hàng và phục vụ
Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Và khi đó, người ta khó mà đánh mất phẩm chất của mình. Và người Việt Nam đầu thế kỷ XXI, khi tiến hành cuộc cách mạng hội nhập thế giới do chính mình chọn, đã không còn xa lạ gì với yêu cầu này nữa.
Watson đã biến mớ hỗn độn CTR nợ ngập đầu trở thành tập đoàn quan trọng của nước Mỹ với doanh thu gần 900 triệu đôla gần trở thành công ty có doanh thu 1 tỉ đôla. Rồi Phillips cũng ngồi nói chuyện với Aiken. Gerstner đã làm đúng theo điều mà Watson đã nói:
Watson chịu đựng và chịu thiệt để chuẩn bị đón đầu và bứt phá vào nhu cầu tăng cao sau khủng hoảng. Những tập đoàn thành công cũng là những đền thờ những anh hùng, những người đã phụng sự cho những kiểu mẫu luật lệ. Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố.
Rồi tòa án cũng tuyên bố mức án như vậy. Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau. Đó không phải là một kỹ thuật quản lý kinh tế khôn ngoan vì ông suýt bị sa thải với quyết định làm tụt dốc doanh thu này.