Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu? Đất ở chỗ cây bốn lá mọc luôn cần trong tình trạng đầy nước.
Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. Còn Max thì vẫn im lặng. Ông đã trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, đặc biệt ba mươi năm gần đây là thời gian khó khăn hơn bao giờ hết.
Nott hầu như chẳng thèm để ý gì tới cảnh tượng kỳ diệu mà anh vừa chứng kiến. Sao Nott lại có thể tin lời mụ ta nhỉ? Anh ấy không biết rằng là một hiệp sĩ thì điều quan trọng nhất là không được đánh mất niềm tin, không nên bận tâm và bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của những kẻ không chắc là có thiện ý tốt, ngay cả khi họ giả bộ tốt với mình vì một động cơ nào đó. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này.
Rồi tôi xin được làm bảo vệ ở một khách sạn hạng sang khác. Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra. Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi.
- Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Và ta tin rằng ta sẽ bằng mọi cách để tìm ra nó.
Thỉnh thoảng anh cũng tình cờ gặp phải những cây độc đáo,quái lạ mà anh chưa từng nhìn thấy trước đây. Chàng đã biết những yêu cầu cần có của một cây bốn lá và chàng đã cung cấp đầy đủ những đòi hỏi đó. Sự việc trở nên phức tạp rồi đây! Trong khu rừng Mê Hoặc chẳng có nơi nào có thể lấy được nước ngoại trừ nơi đây.
Tôi làm hết việc này đến việc khác nhưng chẳng việc nào làm được lâu cả. - Nhìn kìa! Một trong hai hiệp sĩ đi tìm sự may mắn đã đến đây! Bốn ngày qua các ngươi là chủ đề chính bàn tán trong khu rừng này đó. Tối qua, chàng đã phải thức khuya làm việc, vì thế chàng quyết định cho phép mình ngủ thêm một chút để lấy lại sức khỏe.
- Ngươi muốn gì, hỡi hiệp sĩ áo đen? - thần Gnome hỏi - Ai cũng bảo là ngươi tìm gặp ta suốt cả ngày nay. Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó. Ông đã trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, đặc biệt ba mươi năm gần đây là thời gian khó khăn hơn bao giờ hết.
Bà cũng có thể ngủ bất cứ khi nào bà muốn. - Vậy nhà ngươi cứ ở đó mà chờ cái chết. - Doanh thu cứ thế tăng dần lên.
Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa. Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu.