Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất.Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ.Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng.Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ.Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi.Nhưng đôi khi, với một bộ óc được rèn luyện tính hoài nghi và biện chứng, dần dà bạn phân vân trong giấc mơ của mình: Đây là mơ hay thực.Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc.Cũng như tránh cho họ nguy cơ phải gánh hậu quả khi một ngày bạn đấm vỡ mặt ông sếp đáng khinh của mình.Hai chị em cùng phấn đấu.
