Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.
Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi. Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật. Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm.
Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp). Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên.
Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả. Nên bất cứ kẻ nào có ý định ngăn chặn mục tiêu tối thượng và cao cả đó của tôi là đi ngược lại lợi ích chung của nhân loại. Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả.
Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn. Phải hết sức giữ gìn.
Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật. Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.
Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp. Ở nhà bác, chị cả khá chiều chuộng, anh họ đá cùng đội bóng, chị út hay gọi thân mật là thằng lợn này nên tôi nhiều khi thấy ấm cúng và thoải mái. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.
Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép. Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Chúng tôi mò mãi không thấy.
Đầu và da mặt bạn mát lạnh. Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn. Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu.
Cũng dễ hiểu, đã bon chen thì mấy ai còn sáng suốt. Tua nhanh thôi, mệt rồi. Là oang oang toàn thứ mình không biết.